ÁI DỤC

ÁI DỤC   Vạn hữu vũ trụ có muôn màu muôn vẻ. Từ cảnh trí thiên nhiên đến vạn vật, con người, mỗi một đều có sắc thái riêng hoặc đáng yêu, hoặc đáng ghét, hoặc không đáng yêu nhưng không đáng ghét. Đối với những hình sắc đang yêu thì khởi tâm tham, bằng mọi cách phải thu về làm sở hữu cho...

Thơ

BẠCH VÂN THI SĨ
 Các thi nhân khi phát khởi dòng thơ đều không giống nhau, có người trong tâm trạng khoan khoái, có người ưu tư, có người đang hưng phấn tương giao cùng vạn vật. Từ hiện tượng giới và tâm thể hợp giao, biến dạng mà sinh ra những “mật khải” âm thầm rồi bừng lên trong điệu nhạc vô thanh hình thành khái niệm rồi đến “ngôi lời” và dòng thơ tuôn chảy.
 Thầy Bạch Vân là người đã từng trải qua và “giáp nối” được tất cả những tâm trạng như thế:
 
Dẫm cùng vết tận chiều nay
Hoàng hôn buông rủ những ngày đã xưa

NGƯỜI MÂY TRẮNG ngồi trên tảng đá

NGƯỜI VỀ

Lòng tôi lắng xuống cơn mưa
Mong ngày hội ngộ như vừa hôm qua

Thưởng xuân

Thưởng xuân

Xuân ngàn ta đã bước qua
Ngàn xuân ta vẫn trổ hoa tặng người
Cõi xuân sắc là lời chúc tụng
Đời vô thường tiên tục huyễn si.

Mắt mẹ

Mắt mẹ

Tôi khóc vì (…) là Mẹ ở trong tôi
Ngày mai đến này bỗng nhiên Mẹ chết

Xuân về

Xuân về

Người nhớ chăng? Bao ngày buốt lạnh
Bếp lửa hồng khơi tận lối xa xưa

Gởi cho người

Gởi cho người

Phút bừng tỉnh vang rền trời đất cả
Gởi cho người giây phút “đủ” lòng TA.

Gương rực sáng

Gương rực sáng

Hỡi ánh sáng!
Vùng lên tăm tối lạnh,
Đã lâu rồi, ai biết lửa đi đâu.

Tình thương là không gian

Tình thương là không gian

Biển tràn ngập tình thương em đó
Ta gọi về gió lạnh buốt non cao

Ta vẫn là cánh bướm giữa trăng sao

Ta vẫn là cánh bướm giữa trăng sao

Có cái hiểu: Không hiểu bằng lý trí
Có cái nghe: Không nghe được bằng tai

Hiểu một lần là hiểu tận phù sinh

Hiểu một lần là hiểu tận phù sinh

Hình đi lại đâu gọi là lẽ sống
Lời nói năng đâu phải cuộc sinh tồn

Tình muôn thuở

Tình muôn thuở

Giữa đêm dài mông lung, xa xăm mờ mịt, người tình cùng ta chưa từng cách trở. Tình đã đưa ta qua ngàn muôn khắp xứ, vạn nẻo đường trần.

Tri kỷ

Tri kỷ

Hỡi thần tử, người bạn hiền yêu dấu
Hỡi tử thần, người tri kỷ ta ơi!
Người cùng ta qua bao miền nước lạ
Nước non nào vời vợi ở trong ta

Trắng quan tâm nhất
Trắng mới nhất
Mây