ÁI DỤC Vạn hữu vũ trụ có muôn màu muôn vẻ. Từ cảnh trí thiên nhiên đến vạn vật, con người, mỗi một đều có sắc thái riêng hoặc đáng yêu, hoặc đáng ghét, hoặc không đáng yêu nhưng không đáng ghét. Đối với những hình sắc đang yêu thì khởi tâm tham, bằng mọi cách phải thu về làm sở hữu cho...
Bạn có thể đổi lại câu: Tại sao Ta không phải là Ai? Nếu có câu trả lời đến đúng trong bạn thì bạn phải hình thành nghi vấn trước câu hỏi đặt ra.
Điều trọng yếu ở cội nguồn là “cái không thể thấy” nên cái “thấy” từ tư duy là không thấy. Nếu cái nghe ở cội nguồn là “không nghe” thì cái nghe ở tai là không thực.
Thế giới thực trạng mà ta đang sống, loài người đang sống, đang chết và đang vượt qua. Một cơ may, bất cứ kẻ nào có thể nhận diện được sự thật.
Xuân ngàn ta đã bước qua
Ngàn xuân ta vẫn trổ hoa tặng người
Cõi xuân sắc là lời chúc tụng
Đời vô thường tiên tục huyễn si.
Có cái hiểu: Không hiểu bằng lý trí
Có cái nghe: Không nghe được bằng tai
Mộng là một cõi trần gian
Thì chiêm bao hoạ cũng một trang tuyệt vời
Như một cái gì “đã qua” mà bây giờ còn đọng lại, như chính nó. Đó là cảm giác. Sự kiện đã qua mà tâm lý thì luôn là hiện tại.
Trên đỉnh cao của thượng tầng cảm xúc, trong làn mây trắng xóa giữa trời xanh, lần đầu tôi nhận biết được “CÁI KHÔNG THÂN”.
Giữa đêm dài mông lung, xa xăm mờ mịt, người tình cùng ta chưa từng cách trở. Tình đã đưa ta qua ngàn muôn khắp xứ, vạn nẻo đường trần.
Hỡi thần tử, người bạn hiền yêu dấu
Hỡi tử thần, người tri kỷ ta ơi!
Người cùng ta qua bao miền nước lạ
Nước non nào vời vợi ở trong ta
Kiến tánh không phải là một chuyện xa vời, không phải là một lý thuyết suông. Vì trong đời sống không có một phút giây nào mà bạn không có nó.